Đệ Nhất Nam Dương

HOÀNG SA - NGUYỄN QUỐC TRỊ
































Lời dẩn nhập cũa một bài thơ tuyệt t́nh:

Trên thế-gian tự cổ chí kim mối t́nh tuyệt-vọng nào cũng rất đẹp, cũng đớn đau tuyệt cùng.
Đối với tôi nhất là khi hai nhân vật luyến ái đó, b́nh thường hay thật khác thường như: nàng là Ma nữ hiện làm người, Nữ nhân ngư trong thần thoại v.v.. ; c̣n chàng trai là một trang hồ-hải trong kho tàng các chuyện phiêu lưu cổ tích, hay là những chàng lính thủy thời nay.
Bối cảnh phải nào là biền cả, trăng nước, thuyền bè ... Mối t́nh cũa những nhân vật này, cũa những bối cảnh này tự nó phát ra những huyền hoặc lạ lùng, những đắm mê khác thường...

(Đọc tiếp)

* * * * *



Công Tôn Nữ
&
Chuyến Hải Tŕnh Ra Trung

“Tin nhanh truyền miệng cả cầu(1)
Có Công Tôn Nữ xuôi tầu ra Trung”


Lâu rồi mong trở lại Thần-kinh
Tháng năm biền biệt măi lênh đênh
Về cùng chiến hạm thăm Đà-nẳng
Ghé Huế xem ai c̣n thương ḿnh?!...

(Đọc tiếp)

* * * * *

chiều trên vịnh phú-quốc 06

ráng chiều đỏ thắm
phủ kín bờ tây
dương-đông mờ mịt
chiều lây lức buồn...

(Đọc tiếp)

* * * * *

Nhúm Ngọn Lửa Hồng

Hảy nhúm trong tim ngọn lửa hồng
Một ḷng đă nguyện với non sông
Mười lăm năm sống thân hồ hải
Chưa trả nợ đời, nợ núi sông...

(Đọc tiếp)



Chiếc Bông Hồng Trắng

Áo ngày xưa được cài bông hồng đỏ
Mỗi Vu-lan từng theo mẹ lễ chùa
Em tung-tăng ḷng rộn-ră nô đùa
Trong t́nh thương đầy bao-la cũa mẹ

Tuổi ngây-thơ chưa biết về kinh-kệ
Em chỉ nghe điều thầy giảng mù-mờ
Như mơ-hồ tiếng sang-sảng đâu xa
Cái ǵ là "Mẹ c̣n mẹ hiện-hữu"

Mẹ là nguồn suối ngọt-ngào vĩnh-cữu
Là thơm ngon vườn cây trái trong đời
Là gió chiều làn sương mát ban mai
Mẹ là..là..Mẹ vốn là tất cả

Em chỉ biết mẹ suốt đời vất-vă
Nắng chưa lên đă bươn-bă ra đồng
Chiều tắt lịm một ḿnh giữa trống không
Chẳng quản mưa sa không màn nắng gắt

Chỉ mong sao can-qua cơn nghèo-ngặt
Quây-quần bên nhau có bữa cơm chiều
Với niềm vui hỉ-hả thấy em cười
Đó là ước mơ đơn-sơ cũa mẹ

Người ra đi khi dân làng c̣n yên ngủ
Trĩu đôi vai qua mười mấy dặm đường
Bước chân trần nhún-nhịp mờ hơi sương
Đường lên Kinh mẹ buôn tầng bán tăo

Lụt mỗi năm nước dâng tràn thủy-đạo
Bữa cơm canh nồi cá mới mùa mưa
Mẹ gặm xương khen cá ngọt đầu mùa
Mắt rươm-rướm mừng công ḿnh nuôi-nấng

Mẹ gởi con về kinh-thành học vấn
Vẫn tăo-tần vẫn khuya sớm ruộng nương
Mùa thi xong từ trong ngỏ ngoài đường
Mẹ hân-hoan khoe con ḿnh thi đỗ

*****

Tiếng chuông ngân mùa Vu-lan gợi nhớ
Mẹ bây giờ nương cánh nhạn mù khơi
Bao nhiêu năm tỉnh thức giữa cơi đời
Con trân-quư mân-mê chiếc bông hồng trắng ./.

Hoàng Sa NQT





Cội Nguồn: Quê Cha, Quê Mẹ, Quê Ḿnh

Thuở hàn-sinh Cha lên đường lập nghiệp
Rời xóm làng vùng cực Bắc miền Trung
Hà-Tịnh nghèo xứ hùng-vĩ núi rừng
Nối gót cha ông từng làm cách-mạng
Đất Thần-kinh trời mây mù băng-lăng
Chốn hữu t́nh bao cảnh đẹp người nhu...

(Đọc tiếp)



Th́-Thầm Với Biển

Thuở b́nh-sinh dọc ngang vùng Nam-hải
Bên bờ Đông bát-ngát biển Thái-b́nh
Gối sóng ngày ngày trời nước mông-mênh
Khi sớm Hoàng-sa khi chiều Phú-quốc...

(Đọc tiếp)



Mười Năm Đỗi Thay

(Trái Bồ Ḥn)

Trước ngỏ nhà anh dảy bồ ḥn
Những ngày nắng hạ trái xanh non
Ngắm em tan học xa ngần ấy
Thoang thoáng nh́n thôi đủ ngập hồn...

(Đọc tiếp)

Mục Lục

Làng Mẹ
Ray-Rứt
Thừa-Phủ Ngày Xưa
Cuối Đời Thong Dong
Guam Mù Khơi I-(Ngày mới quen)
Guam Mù Khơi II-(Đời Tỵ nạn)
Em Như Giáng Tiên
Vàng Son
Đời Thủy-Thủ
Buồn Tàu Neo
Thu Seattle nhớ Huế
Xuân Nhớ Về Nam Du
Hải Đảo Nào Cho Em
Biển Và Người T́nh Áo Tím




Slide show "Thơ Biển T́nh"

Thân Chào Tạm Biệt