Hoàng Sa Nguyễn Quốc Trị

Thơ








Th́-Thầm Với Biển



Thuở b́nh-sinh dọc ngang vùng Nam-hải
Bên bờ Đông bát-ngát biển Thái-b́nh
Gối sóng ngày ngày trời nước mông-mênh
Khi sớm Hoàng-sa khi chiều Phú-quốc

Đâu những ngày bềnh-bồng hiên-ngang thuở trước
Biển cả quay-cuồng gió lộng trùng-dương
Đời gian-truân ḷng thủy-thủ can-trường
Đêm hải-hành tưỡng chừng như bất tận

Sớm đỗ quân rừng Năm-căn, Bến-lức
Tối phiêu-bồng nơi bến lạ mù-khơi
Đem t́nh-thương rào-rạt đến cho đời
Sống thành-danh thân trai thời Chiến-quốc

Người bạn đời mỗi con tàu xuôi ngược
Tối mông-lung thèm nhớ sớm mai hồng
Trưa nắng hạ quen mơ làn thu-phong
Đời lăng-du ôi nỗi-niềm đơn-độc

Chuyến ra Trung tàu vượt luồn biển bấc
Đời bập-bùng dong-ruỗi cánh chim bay
Từng địa-danh bè-bạn suốt đêm ngày
Đây Cam-ranh, Sông Cầu, cù-lao Ré..

Ngày trở về trời mù sương xứ Huế
Người lạc-loài chốn thành-quách xa xưa
Em Hương-giang mây tóc thả mượt-mà
Đêm hoàng-lan xôn-xao hồn biển động

Nắng Sài-g̣n nghe rát từng tuổi mộng
Mỗi chiều tàn Phú-quốc ngóng chim qua
Đếm hàng cây Cường-Đễ nhớ Văn-khoa
Sóng trong ḷng bỗng dâng cao dào-dạt

Hằn vết chân t́m về ḷng biển cát
Nỗi ốc-ṣ măi se-sắc trong tim
Dấu quê-hương vẫn tha-thiết mong t́m
Cho dẫu cuối đời trở thành mơ ước

Triều sóng dâng tin một ngày thành-đạt
Quê Việt-Nam sẽ dân-chủ phú-cường
Ḷng bạo-tàn chợt t́m thấy thiên-lương
Thênh-thang trở về như từng nguyện ước

Nay bờ Tây cũng Thái-b́nh bát-ngát
Vẫn chắt-chiu ḷng hoài-bảo từng chiều
Cho gởi về theo một chút luyến-lưu
Bơ chuổi ngày dài th́-thầm với biển./.

Hoàng-Sa NQT, Seattle 1984
Mùa Xuân Bính-Ty


Hoàng Sa_NQT