Ta cỡi sóng đi tìm vùng biển mộng
Nơi không còn bão táp lẫn cuồng phong
Vượt đại dương với gió biển ngập trùng
Cùng đàn cá kình ngư tung rẽ nước
Bên bờ vắng cò trắng đang bay lượn
Vẫy cánh buồn từ giã người ra khơi
Bầy cá voi phun bóng nơi cuối trời
Hân hoan đón linh hồn người thủy thủ
Ánh hào quang tỏa sáng chiếc lẹm dài
Phủ muôn loài mây xám bềnh bồng bay
Thân xác ta gửi gắm vực sâu này
Ôm tiếc nuối những ân tình vạn thuở
Đáy đại dương quả như trong giấc mộng
Tôm hùm vàng cá ngựa bạc bơi quanh
Mắt long lanh ngàn sao khung trời cũ
Ta chập chờn mơ giấc viễn hải du.
Dream Ocean
I sail over seven seas to find
an ocean in my sweet dreams
on moving waves and through sunbeams
I reach to other side of my mind
I sail along the blue fins swimming fast
There're no dark shadows overhanging
the clouds flowing with the wind
and above sea reefs two cranes flash
Spaying steam, a pair of whales salute
as if saying goodbye along with the birds
to the soul of a sailor and they flirt
with each other over the surface like chutes
The rainbow shrine in my dream ocean
with gold lobsters and silver seahorses abound
shines under the warm sea. I finally found
my divinity, my paragon, my infinite land.
Bài 2. Muộn màng
Và cứ thế cánh bèo theo dòng nước
Lững lờ xa bến ấy khóc mưa ngâu
Bập bồng qua hàng liễu rũ bên cầu
Trên gió sóng rạt rào bờ cát trắng
Vùng biển trời dật dờ trôi vô định
Cùng vầng mây bàng bạc cuộn bể dâu
Chim hải âu soi bóng biển xanh mầu
Sau núi thẫm tà dương còn vương vấn
Mớ tuổi đời kỷ niệm buồn dĩ vãng
Xóa mờ dần hồn trống lạnh cô đơn
Giấc mơ xưa níu cơn ngủ chập chờn
Ghi vội vã ôi vần thơ sầu muộn
Cõi trần tục đời người như then cửi
Trên dương gian lê lất sống qua ngày
Tiếng nổ bùng vũ trụ mãi còn quay
Thế giới mộng, mơ trường sinh vĩnh cữu.
Over the hill
And the lotus flowers kept flowing down stream
along the river with weeping hollow's dream,
away from the place that once they grew
to the seaside there the sun rises in morning dew.
They continued on the unreachable journey
with the clouds hanging over the waves.
And chicken hawks reflected in the blue sea,
their blurred flight to the sunset mountain must be.
Looking back he realized that his premier golden time,
the disappearance of his past went by
and had expired along with his memory
so as the sweet dream to be in the war victory.
As the time went by in this temporary life
waiting for happening of the Big Bang to fly
into another world of Infinity without fear
dragging along his lost sadness and souvenirs.
Bài 3. Hạnh phúc
Từng cơn sóng vỗ rì rào
Hơi sương vương vấn trăng sao đầy trời
Tay đan khắn khít chẳng rời
Vợ chồng âu yếm lã lơi ân tình
Bãi biển một sáng bình minh
Hải âu trong gió tung mình lượn bay
Mắt nhìn như muốn tỏ bày
Hạnh phúc đôi lứa nơi này dệt tơ
Vầng dương ló dạng sương mờ
Chân trời suối bạc mây lờ lững trôi
Bên nhau say đắm bồi hồi
Trên bãi cát trắng tìm môi vội vàng
Tóc em theo gió mây ngàn
Vấn vương quấn quít bay choàng vai anh
Biển trời dính lại tựa tranh
Thiên nhiên vũ trụ long lanh mắt nàng.
Happiness
We were holding hands,
strolling along the boardwalk,
in the sand.
The beach was sleeping and the waves were snoring.
In the early morning, the fog was still
very dense.
The air was filled with sea breeze.
On the horizon the sun was
soon to be
surrounded by its colorful golden rays.
This magnificent scenery was only witnessed by
you and me.
The sea gulls took off as we came closer,
and whisked through the blue sky above
the dreamers,
making the sound like a whispered wish,
for the eternal happiness of
two lovers.
The sun had risen and brightened our faces.
We had found the decision that we would make,
to be together to the fullest
with unconditional love and care,
living in happiness until our final days.
Bài 4. Ngày Nào
Ngày nào vầng nguyệt bỏ trời xanh
Ngày nào biển cạn cây lìa cành
Ngày ấy anh còn thương mến lắm
Người vợ muôn thuở của đời anh
Ngày nào mặt trời bỗng lạnh tanh
Trái đất già cổi lại tái sanh
Tình yêu lưu luyến anh dâng hiến
Muôn kiếp muôn đời cho vợ anh
Em là lẽ sống của đời tôi
Những gì tất cả cho em thôi
Tình anh hạnh phúc và nhiều nữa
Để được em yêu suốt cuộc đời
Khi nào sông nước thôi ra biển
Khi nào hết mộng tình trung kiên
Phu thê ngàn thuở yêu nồng thắm
Như lúc ban đầu mới nên duyên.
The Day
My love, I am your sincere worshipper.
My darling, I am still your follower
'til the day the river runs dry,
'til the cherry tree bears no flowers.
My sweetheart, you are mine to live.
All my love I want to give
to adore you with all my heart,
to show you what true love is.
There will be no walls between us.
There will be no bridges as such
and together we shall face that challenge,
'til that day has come we must.
'Til the moon quits the night sky;
'til mountains have no rocks to climb
and the birds sing no more songs,
my darling, I stay awake long nights.
Bài 5. Cô Đơn
Công viên trống vắng ngóng chờ
Phất phơ trong gió một tờ báo rơi
Nằm giữa cỏ rác nắng phơi
Trái banh quần vợt chơi vơi bên đường
Đàn quạ tung cánh bốn phương
Đội hình thấp thoáng mù sương trong chiều
Xa dần văng vẳng tiếng kêu
Màn đêm nhẹ phủ tiêu điều trăng treo
Tranh họa trên giấy nhăn nheo
Bức hình bướm trắng nhẹ đeo banh tròn
Bên trời sao rụng đầu non
Vũ trụ sâu thẳm trăng còn chưa cao
Trong đêm cây gió thì thào
Nhấn chân bàn đạp lối nào về đâu
Tâm tư thổn thức âu sầu
Nhớ người bến cũ giang đầu ngày xưa.
Solitude
Waving with the wind in the deserted park,
the old magazine hung over the bench
laying next to the littered, cropped grass
an old tennis ball sat by the steel fence.
Flocks of blackbirds in a "V" formation
leaving behind sole cry of a late crow
extending its wings to companions,
in the purple sky with dew sinking low.
The painting of a butterfly hanging
on a yellow tennis ball, colorful
crinkled paper is seen in the evening,
when stars brighten up the cosmos in full.
Silent night is swollen by its petals
broken by the sound of steps on metal.
Bài 6. Sứ mạng
Trong đêm thâu hắn giật mình thức dậy
Bởi tiếng gọi thoang thoảng tự trong mây
Hồn thẫn thờ sau sân vắng sương đầy
Vầng trăng khuyết trên trời tây lặng gió
Còn âm hưởng lời vọng cuộn hơi sương
Như lệnh truyền chan chứa tình yêu thương
Và gửi gấm đầy lệ khóc đêm trường
Nhắc nhở đến chuyến hải trình trong mộng
Hắn ôm đầu thả hồn vào cõi không
Giòng thời gian xóa hết nợ tang bồng
Tuổi già chất trong cuộc đời trống trãi
Tựa chú hề gánh xiệc đã một mai
Tiếng côn trùng réo rắt suốt canh dài
Như hối thúc tinh thần hắn sống lại
Trong sứ mạng mang hình hài dũng sĩ
Của tinh cầu ánh sáng chưa mờ phai
Rồi bỗng nhiên cảm thấy lòng hớn hở
Không dùng súng mượn bút dệt vần thơ
Vì tương lai con cháu Tổ quốc chờ
Hồn dĩ vãng dật dờ theo dòng chữ.
The Quest
He was awakened in the silent night,
by the voice he heard somewhere from up high.
He opened the door to the patio deck
the moon was hanging in the western sky.
He pondered the words said in a deep voice,
sounding like a command, giving no choice;
a task, a mission, a crusade of some kind,
designated to him with the word "Ahoy".
He sat down on the cold patio chair
supported his head with both hands holding
his hair. He felt old for this kind of quest,
like the aged clown in the last country fair.
Nature surrounded him with a strange sound,
echoed by the insects winging around.
They uplifted his spirit, so he could
reach out to his star, once it had been found.
He vowed to fight, but this time in his life,
with a pen, never a shot being fired,
and tell the world what really had happened,
judgement day would come, quest of a knight.
Bài 7. Cảnh già
Chiếc xe dừng cạnh cây đa
Con ngựa già ốm thở ra phì phò
Ông nài run rẩy co ro
Lay vành xe ngựa thăm dò trước sau
Bình bi đông nước phai màu
Người ngựa cùng uống chia nhau nỗi lòng
Đau buồn số phận long đong
Lê lất ngày tháng sống trong cơ hàn
Chiến tranh reo rắc điêu tàn
Ngàn dân đói khổ "napalm"cháy bùng
Độc tài đảng trị chẳng dung
Thẳng tay đàn áp vô cùng thương tâm
Quê hương căm hận âm thầm
Và niềm hy vọng thanh âm xa vời
Trong đêm vắng lặng cầu trời
Thương người dân Việt cuối đời thảnh thơi.
The Old Things
The old chariot
stopped at the dark oak tree.
The tired old horse
exhausted.
The old man
leaned on his trembling feet
checking the loose tread wheels,
shaking.
He got a water bottle from the bamboo basket,
that was old too,
and fed the thirsty horse.
He drank from the canteen
and washed his face with cold water.
He did not move to wipe off the fly
that was sucking salty sweat off his neck,
satisfying.
The tree shadow was shrinking,
barely with a few leaves on skinny limbs
hanging.
Just like the old miserable country
suffered from destruction,
from napalm bombs and famine
in a long yet ended war and
surviving.
The people were bored.
Those powerful dictators too.
There was nothing left for them to collect... so
depressing.
He cried in many endless silent nights
awakening.
Bài 8. Đất Mẹ
Trong đêm vắng quê hương yêu sụp đổ
Với đớn đau sầu tuyệt vọng trong tim
Tôi đứng im uất nghẹn nuối tiếc nhìn
Nhà của Mẹ biến dần vào dĩ vãng
Trong giấc mơ kỷ niệm xưa trở lại
Tôi níu tìm cố giữ mãi quê thương
Trước khi trôi vào tiềm thức ảo tưởng
Tâm hồn tôi trống lạnh bao đêm trường
Trong gió khơi đứng bên bờ vực thẳm
Nhìn thẳng xuống từng cơn sóng bạc đầu
Chân trời xa chiếc tàu buồm vượt biển
Tìm dĩ vãng chìm khuất giữa mù sương
Trong ngàn mây tôi bay về quá khứ
Vùng biển trời một thuở tàu chơi vơi
Qua Trường sơn Côn đảo của một thời
Và sống lại chuỗi ngày vàng yêu dấu
Trong tâm tư tôi vượt dòng thời gian
Cùng nắng sớm bay theo đám mây ngàn
Về trăng khuya treo trên bầu trời cũ
Để mơ tìm đất Mẹ lạc không gian
Trái tim tôi nhớ về miền xa thẳm
Nơi mẹ hiền cha mến lúc nằm nôi
Có núi cao sông rộng trời biển khơi
Nuôi giấc mộng tình quê hương sống mãi.
Motherland
In the night, my country is falling apart,
with desperate sorrow in my heart,
I stood silently by and just watched
the quick disappearance of my poor motherland.
In my dream, the memories are coming back,
and I reach and try to grab
before they follow the wind to the "Promised Land"
and endure my lost sadness in my heart.
In the wind, I leaned over the cliff,
looking straight down on waves so swift...
Far away a ship sails the sea
to find the heart of mine in the mist.
In the cloud, I fly into the past,
over the ocean that once my ship passed;
and the mountains, the islands, the rivers
to see people who are now so sad.
In my soul, I travel through the time,
with the moon hanging brilliant in the sky.
I can see the land I have lost
on the far horizons of my mind.
In my love, I want to be with you.
Together we'll make our dream to come true
that one day you and I will return,
and bring back the hope, and happiness, too.
In my heart, the far away Land to be
the mother, the father and the sea,
the mountain, the river and the tropic sun
That nourishes my life, my love overseas.
Bài 9. Cảnh biển
Nắng ửng hồng vừng đông vừa ló dạng
Trời rực sáng ánh nắng tựa dòng sông
Sóng ban mai nhấp nhô như triền núi
Chim hải âu bay trên biển bạc đầu
Đàn cá heo vờn trên ngàn trùng sóng
Khi chìm xuống dưới mặt nước đại dương
Rồi vươn mình khoe thân hình thon đẹp
Vượt lên cao vùng vẫy đuổi theo tàu
Nước biển xanh vài rong bể bập bồng
Bờ cát trắng đôi bồ câu lượn quanh
Ngoài xa thẳm tàu chiến đang về bến
Nơi chân trời hình dáng thương thuyền đi
Khóm mây xám cuồn cuộn về bồng lai
Tạo hình hài quái dị không tên tuổi
Biển với trời dính liền thành một khối
Mây vờn núi ôm phủ quả địa cầu.
The Seascape
From the horizon the sun appeared on its rays
and the sun brighten up the dark blue sea today.
The stream of light, a laser beam from the rosy sky
showed the steam of air that vaporized up high
The moving wave was rolling like the shady hill.
The seagulls were looking for fishes with their skill.
The dolphins with their thin body were swimming fast
chasing alongside the ship ahead and they passed.
The breaking seaweed was flowingạ in the water
that carried them to the beach there the birds flew over.
Far away one could see the warship sailing out,
on the horizon a vessel was among the cloud.
And the white cloud was rolling from the ocean,
forming the strange pictures in the sky overhang.
The sea and the sky finally become an unit,
which covered the earth and the life was nourished.
He sat on the rock with his spiritual mind.
He thanked God for the creation of mankind.
Bài 10. Khóc thầm
Hắn và tôi, hai con người đồng chủng
Nhưng tâm tình khác biệt tự trái tim
Suốt cuộc đời tôi mãi bỏ công tìm
Để chống lại những hành vi của hắn
Lý tưởng tôi niềm tin yêu bất diệt
Không phai nhòa tất cả cho quê hương
Mất lương tri hắn sống vô luân thường
Bất nhân nghĩa làm châm ngôn vạn thuở
Hai đứa tôi không cùng chung chí hướng
Tôi hy sinh xây dựng đất mẹ cha
Hắn phục tùng đem giặc đến phá nhà
Loài thảo khấu hả hê men chiến thắng
Tổ Quốc ơi, tôi vẫn mãi khóc thầm
Cứ trách mình không tài giữ non sông
Lúc nằm xuống chưa trả nợ tang bồng
Mắt mở trừng khi tim tôi ngừng đập.
Depression
He and I, we are from the same race
not only do we have a different face
but the belief from the bottom of the heart,
I have tried to resist his action, his task.
My virtue, the infinity of my belief
will never fade with love for my country
while he pursues an immoral approach
to live his life and in humanity, there is no hope.
We are neither striving in the same direction.
I sacrifice for our Motherland, searching for perfection.
He cooperates with the enemy to destroy our country,
they then celebrate together in their victory.
Oh Father of the Land, I am so depressed
until I die I am still in a patriot's debt,
I could not protect my family and defend my country.
That pain keeps my eyes open as my heart stops freely.
Bài 11. Tâm động
Ai đem trăng dán trời tây
Ngàn sao lóng lánh kết đầy trần gian
Vần dương ánh sáng ngập tràn
Biển xanh sóng cuộn mơn man bến bờ
Mây trời hòa hợp duyên tơ
Hòa bình vĩnh cửu giấc mơ tuyệt vời
Tại sao mưa mãi còn rơi
Chim oanh ríu rít hót lời yêu đương
Thế giới sao vắng tình thương
Thiếu lòng nhân đạo đầy phường vô nhân
Không bàn tay giúp ân cần
Đâu là dân chủ công nhân mất quyền
Khi nào mộng ước nên duyên
Giấc mơ suối ngọt cam tuyền bồng lai
Vũ trụ...tiên cảnh...tuyền đài
Tình yêu hạnh phúc vị lai tương phùng
Làm người phải có thủy chung
Thành công thất bại vẫn cùng sánh vai
Định mệnh tạo hóa an bài
Tự do...hạnh phúc, độc tài...hại dân.
The Uncertain Mind
Who pasted the moon to the sky?
Who brightened the lonely stars at night?
Who set the sun up so high?
What caused the sea rushing to shore?
What formed the earth from a core?
What's keeping the broken heart beating more?
Why don't the dark clouds stop raining?
Why don't the love birds quit singing?
Why doesn't the whole world start helping?
Where are the hearts of humanity?
Where are the hands for the needy?
Where is the right to be free?
When will the spirits be praised?
When will people cease to be afraid?
When will the world live in faith?
How can a dictated country provide freedom?
How is the human right yet to come?
The state of mind is burdensome.
The memories, the experiences then and now,
the glory, the failure of mankind were found
by asking Who What Why Where When How.
Bài 12. Giác Ngộ
Phật dạy rằng cuộc đời này tạm bợ
Như con sông xuôi đổ từ thượng giòng
Những thử thách thác lũ đá ghềnh cong
Là hạnh phúc khi nước trôi êm ả
Người quá giang chọn cho mình chỗ đứng
Trên con đò họ sắp sẵn hành trang
Ông lái kia chỉ biết hướng dẫn đàng
Phần sống còn tùy thuộc kẻ ra đi
Cuộc hành trình khó khăn nhiều thử thách
Khách sang sông quyết định cho riêng mình
Hoặc chiến đấu trường hợp cần hy sinh
Hay co rút trong khoang thuyền chật hẹp
Vượt đoạn đường với số người còn lại
Đạt mức đến điểm cuối của cuộc đời
Nước cuốn đò xuôi ra tận biển khơi
Rồi ông về đưa khách đi chuyến khác.
Self Perfection
Buddha taught us that this life is just a temporary one
like a river flowing from its mountain alone
with challenges waiting at every waterfall
and happiness is the peaceful turn for all.
The passengers have chosen their spots on the boat
with luggage are well-prepared and ready to go
The boat captain is only a skillful guide
who steers the boat, the rest is in their minds.
The journey with obstacles and challenges
is waiting ahead for their excellence
to carry out the task or to make a decision
as a coward hiding inside of this vision.
And the voyage will continue with survivors
who reach the river mouth on their arrival,
the finish of their short and complicated life
and the captain returns upstream, again to guide.
Bài 13. Nỗi niềm mất mác
Cha tôi vĩnh biệt trần gian
Hôm mồng bảy Tết pháo vang ngập trời
Khi cơn bảo tuyết mù khơi
Trong đêm gió buốt chơi vơi tôi buồn
Mưa tuyết hòa với lệ tuôn
Tâm tư giá lạnh như buồm đứt dây
Thổn thức tràn ngập tim nầy
Để tang cha được vừa đầy một năm
Mẹ buồn đau khổ âm thầm
Theo cha về chốn cõi âm mịt mù
Trời đầy mây xám âm u
Uất ức tắt nghẹn nghìn thu oán đời
Thách bầy quỷ sứ dám chơi
Tranh tài xem thử dưới trời ai hơn.
My Big Losses
On the seventh day of a lunar New Year,
I lost my father when a snow storm was near.
That night the snow flakes were mixed with my tears,
I stood alone in the blizzard bareheaded without fear
of being frozen. My heart was colder right here.
I lost my mind in the dark, a sailor without navigation gears.
I mourned his death over thirteen months and more
along with my Mom who stayed with him before.
I was forced to leave my beloved whom I adored
on the day I lost my country to the dictators.
The tragedy kept following me - in encore.
My Mom died in grief, I was suffering, my heart sore.
That was on a windy morning in April,
I was crying on my way to meet the Devil,
I wanted to challenge him with my skill !!!
Bài 14. Chán ngấy
Nghĩ cuộc đời như gió núi khóc mây
Mặc cơn mưa tràn ngập dải đất gầy
Không đếm xỉa cây rừng trơ trụi lá
Chỉ mong sao thỏa mãn cái dạ dày
Gạt lừa nhau vì miếng cơm thừa thãi
Phỉ báng người không ngượng dù nói sai
Đút lót rồi mai kia bèn mượn tiếng
Khoe khoang mình chỉ có một không hai
Trăng mờ ảo tựa cây đèn trước gió
Chập chờn soi hình ảnh bỗng nhỏ to
Tựa mẫu chuyện ngày xưa ai thường kể
Thân ếch nhái lại muốn thành con bò
Quay nhìn lại kỷ niệm đời tạm bợ
Bao nhiêu lần quen biết lúc ban sơ
Lầm tưởng như cùng chung một chí hướng
Bật ngửa ra khi thấy chúng trở cờ.
Annoying
He wonders about the changes in life
like the windy forest in a rainy sky
and the raging river flooding over its ridge
and people did cruel things to stay on their feet.
They betray one another for their advantages.
They start negative gossip and go very far
for profit then later they will deny such
proclaiming that they are the best of the bunch.
The moon is in and out of the clouds
The candlelight is flickering up and down
Their shadows on the wall were getting big
Like the story of a frog wishing he were as big as ...a cow.
He recalled his memory in this temporary life
Believing with trust to his relationship ties
Between people whom he thought were comrades.
They switched sides as he surprisingly found out at last.
Bài 15. Hành trình
Hành trình dĩ vãng một thời
Từ khi cất tiếng chào đời năm xưa
Tân Tỵ vang pháo giao thừa
Hôm mồng bốn Tết cúng đưa ông bà
Chứng nhân thời loạn phong ba
Tàn nhẫn khốc liệt xót xa đoạn trường
Thế chiến khóc hận tan thương
Bom rơi diệt trọn "Vầng dương đại kỳ"
Thành phố tràn ngập tử thi
Thân xác cháy nám chết vì tử nguyên
Kháng chiến độc lập chủ quyền
Đàn con nước Việt mãi truyền thanh danh
Nào ngờ Cộng sản tranh giành
Đánh Tây đuổi Pháp tan tành kể công
Đấu tố địa chủ nhà nông
Thanh trừng khủng bố ruộng đồng tan thương
Máu rơi nhuộm bãi chiến trường
Giữa người Quốc Cộng khói vương đất gầy
Tha hương tỵ nạn về đây
Bỏ cha bỏ mẹ vì bầy phản dân
Tổ chức trốn chạy thoát thân
Để mặc chiến hữu mộ phần cỏ che
Ươn hèn xấu hổ một bè
Lại còn lớn tiếng xum xoe khoe tài
Hành trình về cõi vị lai
Tình yêu định mệnh lâu dài nghìn thu.
The Journey
He began his journey with the new world-war-fear,
crying on the fourth day of a New Year
that was called as "The year of New Snake"
and ended his agony with a new life in the States.
He traveled though three wars in distress.
The first one he could not forget;
the people being burned dead by atomic bombs,
which were dropped in Japan on their homes.
Communists took all credit from Viet patriots
in the second war against the French who lost
in Indochina and were killed by the Marxists.
He fought in the third war between ideologists.
The last torment was neither from the enemy's strength
nor from the lack of courage among friends,
but by so-called "comrades-at-arm" as such
who cowardly betrayed their countryman's trust.
In his lifetime trek, through wars his character enriched
by recognizing that the journey would reach
a universal end, not the global finish.
And tests always challenged him throughout his trip.
"In Love and Destiny" was his belief
even when he was filled with grief.
Bài 16. Khóc Bạn
Nhớ ngày xưa ấy mây đầy trời
Biển gào sóng cuộn mưa mù khơi
Bạn tôi nằm xuống vòng tay Mẹ
Hồn anh theo gió lộng chơi vơi
Tàu giặc Cộng tan tành đảo điên
Hải pháo rền đạn nổ liên miên
Loài thảo khấu không đường trốn chạy
Sao biển rơi máu nhuộm bạn hiền
Trong đêm tối hải chiến dữ dội
Tàu trúng đạn cháy bùng gãy đôi
Rồi chìm dần vào lòng biển lạnh
Hồn anh về thế giới xa xôi
Lòng chơi vơi nỗi sầu vạn thuở
Với niềm đau tôi mãi thẫn thờ
Chỉ nuối tiếc không sao cứu được
Người bạn cũ sống mãi trong mơ
Trong giấc mơ người bạn ngày ấy
Bềnh bồng theo gió cuốn vầng mây
Như hải âu bay trên làn sóng
Nhỏ lệ buồn xuống biển đen nầy
Kiếp phong sương phiêu bạt làm nhà
Khi nằm xuống biển cả bọc da
Đời lính thủy tử sinh mai một
Lúc lìa trần chẳng có mẹ cha
Vùng biển khơi mồ chôn lính chiến
Thân xác anh để lại trận tiền
Tinh thần anh ngàn đời còn nhớ
Anh trở về đất Mẹ Tổ tiên.
Memory Of A Friend
Once upon a time there were two friends of mine.
On a stormy night, on a sea called "the Red side",
their souls flew among the lowest clouds.
Their spirits, their names were carried up high.
In my mind, I still remember oh how sad!
My burning heart seems about to collapse.
Deep in my soul is my regret,
I can't get my friends back at last.
The battle had begun in the dark.
It was so intense, so very fast.
Four torpedo boats engaged and badly damaged,
one of them is burning in half
Mine was hit, we continued to fight
with courage and rage spirits were high.
The enemy fleet of boats and ships
desperately tried to escape in the night.
And they hide using a smoke screen.
Those cowards were fleeing the battle scene,
left behind their comrades who were drowning,
and rescued by warriors of the sea.
The PTF was on fire at the bow;
ammunitions and fuels were about to explode.
I guided my boat starboard side to assist,
what I saw was locked in my soul.
Tonight in my dream I was a seagull,
lonely in the sky and lost in the moon,
searching for the teardrops in the waves
and the burning ships in "the Black Sea" zone.
Bài 17. Thổn thức
Rồi thơ thẩn trên bong tàu lộng gió
Anh hướng nhìn về phía bờ biển xa
Nơi tóc em vướng nắng trong chiều tà
Sương mờ phủ đôi bờ vai lạnh giá
Ngày tiễn đưa em bồng con vương vấn
Vẫy tay chào hồn thổn thức bâng khuâng
Chiến hạm mơ khuất mờ dần trên sóngạ
Chim hải âu luyến tiếc lượn mây ngàn
Bầu trời đêm cơn gió biển rì rào
Thoáng chạnh lòng khao khát nụ hôn yêu
Nhìn sao rơi trên biển nhớ thương nhiều
Nhóm Đại Hùng lấp lánh tựa mắt em
Giọt sương khuya lệ trời rơi trên sóng
Trăng hạ tuần chênh chếch dán phương tây
Đại dương buồn man mác trái tim này
Hồn trống vắng phiêu du vào dĩ vãng.
The Sorrows
On the deck on a windy evening at sea,
with torments, he is longing for the old bay
standing on the pier with her long hair in the breeze,
she suffers, cold dew like teardrops on her face.
His ship was leaving on that evening,
she held their child waving her little hands
looking to the horizon with gray clouds flowing.
He looks back, but he sees just an empty land.
He's wandering under the starry sky
and the stormy sea in the heart of love.
The falling stars were seen up high,
his dream is flying back to that cove.
In the western sky there's a hanging crescent moon.
Its pale beams that fade away into gloom,
reach beyond that highest mountain soon
to hide his sorrows but his love always blooms.
Bài 18. Trẻ nô lệ
Chúng nó thờ thẫn bên đường
Trẻ con nô lệ nắng vương tóc bồng
Hai chân xiềng chặt cùm gông
Hắn nhắm mắt lại thấy lòng xót thương
Đêm nay trong giấc mộng thường
Mơ cảnh nô lệ đoạn trường sầu bi
Giọt lệ chan chứa hoen mi
Tại sao sống kiếp nô tì cô nhi
Lũ giặc man rợ cướp đi
Giấc mơ gió núi vu vi trên ngàn
Tai nghe sư tử gọi đàn
Trong đêm thanh vắng dội vang rừng già
Nhân loại lòng thấy xót xa
Cùng nhau đóng góp thiết tha ân tình
Nô lệ sống lại an bình
Mong chờ thế giới chúng sinh mở lòng.
Children in slavery
They were sadly standing there
the children in slavery with sunlight in their hair.
Chains were on their feet dragging through,
I closed my eyes and I was feeling blue.
Tonight in my dream I dreamed of them,
so pure so innocent they were condemned.
Tears were running down their faces.
What was wrong? Why had they become slaves?
The savage militia had destroyed their dreams,
to live a life, a simple one in sunbeams
with the howling of the wind in the forest
and the roar of lions in the darkness.
The human society had just started,
collecting money and joining their caring arms
to buy back children from a slave's life,
waiting for the world to open its mind.
Bài 19. Tử Sĩ
Lính ngụy trang mang thi hài chiến sĩ
Tấm thẻ bài kim khí vắt trên cành
Dây đứt lìa rơi trong bùn đất lạnh
Giữa chiến trường tử khí vướng mù sương
Chiếc nón sắt bình bi đông đựng nước
Lăn quay cuồng xuống hố đạn bờ sông
Nằm ngả nghiêng bên cạnh vũng máu hồng
Chưa khô hẳn vì súng thù còn nổ
Khi đêm về con ểnh ương tìm ngủ
Ngẩng đầu lên ngàn sao sáng trăng khuya
Lạc lối qua lổ đạn cơn gió lùa
Rắn vườn hoang trườn mình ngang nón sắtạ
Giấc mộng vỡ anh linh người nằm xuống
Hắn nhìn trời chợt thấy ánh sao rơi
Linh hồn mất vì bom đạn mù khơi
Cuộc chiến tàn mang theo đời son trẻ.
The Fallen Soldier
They removed the soldier's dog tag on that rainy day.
The camouflage-uniformed people then took him away,
throwing the helmet that rolled into a mortar trench
and stopped, upside-down, battered and gray.
He knew that he had failed to protect
his soldier who was killed by a bullet
that made the unevenly shaped hole,
in the right side of the helmet.
He felt too cold in his wintry soul.
There was nobody here so the story could be told,
aside from a friendly frog who hopped in
and sat looking at the morning sun.
Then a garden snake who lost her way
and slithered by him through the hole.
Every night he stared at the dark sky,
Each time he saw a shooting star, he cried.
Somewhere there were young soldiers,
like his man, being killed.
And the war kept going on.
And the warriors continued to die.
Bài 20. Đám táng
Khăn tang nức nở đứng chờ
Lệ tuôn ròng rã hoen mờ đôi mi
Ngây thơ bé chẳng biết gì
Mẹ còn tuổi mộng xuân thì đắm say
Hình cha âu yếm cầm tay
Không trung vọng tiếng máy bay hạ dần
Chiếc hòm khiêng bởi quân nhân
Quốc kỳ che phủ tử thân anh hùng
Dàn chào tiếng súng đì đùng
Đưa hồn liệt sĩ về vùng hư vô
Tuyên úy tụng kinh " Nam mô..."
Mẹ lăn sướt mướt bên mồ người yêu
Cờ vàng sọc đỏ tiêu điều
Mẹ con khóc nhận gió chiều tóc bay
Ngày xưa bảo vệ cờ này
Cha vì đại nghĩa ra tay diệt thù
Linh hồn ôm hận nghìn thu
Bay lên cõi mộng phiêu du nửa vời.
The Funeral
They were wearing the white head bands,
the women and her five year-old daughter,
rushed to the helicopter when it landed,
she held in her hands
her late father's picture.
The rain was falling down from a dark sky.
They came to the funeral, the mother and child.
The never-ending war took away a loved one
from the family and no one
could know why?
The coffin that kept
the unchained hero, was covered
with the nation's flag
and laid flatly in the military truck,
then carried to the grave by the uniformed soldiers.
The chaplain was praying in a low voice,
among the gunshots that made a lot of noises,
The hero finally was set free,
his soul flew to the eternity.
They accepted the flag for his honor
The country, the freedom, the people
that what he once fought for.
Bài 21. Góa phụ
Người góa phụ ngồi trên sàn đất lạnh
Thân nàng run nức nở lệ tuôn dòng
Hai tay ôm con nhỏ đang nằm cong
Vừa mơ ngủ nhưng vẫn còn tức tưởi
Cây bạch lạp chập chờn soi hòm gỗ
Trên vách tường đạn "mọt chê" lỗ chỗ
Bóng nàng đùa dưới ánh đèn nhấp nháy
Chiếc ảnh buồn như muốn vỗ về ai
Nàng nhớ lại vợ chồng đang vui Tết
Bé cười đùa bên mẹ, cha đốt nhang
Viên đạn đồng xuyên mái thật phũ phàng
Lũ giặc đến cửa nhà tan xác pháo
Mẹ của nàng triền miên giấc mộng đẹp
Tiếng nổ bùng hồn Mẹ rời dương gian
Chồng đã chết rồi Mẹ, ôi thương tan
Thương con dại...đâu màng thân góa phụ.
The Widow
She was sitting on the floor in the room,
wondering.
Her shadow was moving slowly on the wall,
dancing
with the light of the red candles,
flickering.
She looked pale, she was desperate and
sobbing.
The two coffins were seen vaguely and
fading
through the screen of tears running down on her face.
Her husband and her mother were killed on that day
by an artillery shell that fell down from the sky,
through the roof of their house on that New Year's Day.
He changed her destiny by pushing her body inside,
and laid down next to her outside.
He became the shield for her life
and he would be happy having saved his wife.
Her mother was sleeping across the room.
She never awoke from the sound of a boom.
Bài 22. Định Mệnh
Anh nhớ ngày ấy lòng đăm chiêu
Cùng em xây mộng một buổi chiều
Nhìn đôi bồ câu bay về núi
Nguyện cầu mộng ước hồn phiêu diêu
Nhờ chim mang chuyển giấc mơ này
Đưa vào tia nắng theo vần mây
Cùng cơn gió cuốn về cõi mộng
Nơi đây vui sống tình yêu đầy
Theo giòng nước biển hy vọng trôi
Vào vùng sóng cuộn đáy trùng khơi
Cởi lưng cá ngựa bơi mãi xuống
Thủy cung dừng lại sống thảnh thơi
Trên ngọn băng sơn tình nhiệm màu
Trôi lên cực đỉnh quả địa cầu
Yêu nhau thắm thiết cùng tuyết giá
Nghìn đời bất diệt mãi về sau
Định mệnh an bài có biết chăng
Tự do tranh đấu cho công bằng
Sánh vai thế giới không thù hận
Nhân quyền bảo vệ bằng thơ văn
Niềm tin vào thuyết Phục hồi sinh
Tử sĩ sống lại qua diễn trình
Về từ đất lạnh và âm cảnh
Để được phán xét theo tâm linh
Mọi việc xãy ra như dự tính
Không gì có lý bằng chuyện mình
Tình yêu định mệnh là duyên số
Vui sống chan hòa ánh bình minh.
The Destiny
I remembered on that evening,
together you and I had seen
a pair of doves flying fast,
and we made a wish and a hint.
When the birds carried our dreams
among the clouds to the sunbeams,
and followed the wind to eternity,
there we would stay to become a team.
With the sea current our hope
went down with the seaways slope,
and rode on the back of seahorses
to the Sea Kingdom--at that stop we lived.
On the iceberg we would wish
to be shipped to the Poles,
where our love would last
forever with the long life of the cold.
And our destiny had been planned:
To be free or else to fight
with the old world among the universe.
For the right and the honor we stand.
We were believers in the Resurrection.
The human bodies risen from all directions,
from the earth and from the death,
and to be judged by their actions.
There would not be any coincidence
without a cause or with no reason presented.
The love and the destiny were always the same;
we love our destiny because our loves happened.
Bài 23. Gông Cùm
Dong tay cao muốn ôm níu mặt trời
Mắt ngước tìm bầu thế giới mù khơi
Qua cửa sổ đóng khung hình chữ nhật
Bức tranh màu thay đổi chuỗi đời trôi
Buồn hắc hiu nhìn vách tường loang lổ
Đếm dấu ngày tháng giá ghi lại đây
Chiếc cùm chân chung sống kiếp tù đày
Tình bằng hữu con người và xích sắt
Tiếng xiềng lê rổn rảng sàn đất lạnh
Cung cao ngất tựa sóng cuộn trong tim
Đang dật dờ vướng chân người tù ốm
Bước lần về phía bóng mặt trời lên
Mười ba năm mình trở thành tri kỷ
Giữa trăng sao cùng gió lá rừng gào
Len lỏi tìm khe hở một lối nao
Rồi vẩn vơ thì thào trong bóng tối.
The Chain
He raised his hand as to wrap around the sun
and looked up to find the lost limited blue sky
with his thought of the changes since he was young
through the only quadratic window of his mind
He sadly wandered along the crumbling wall
counting pencil lines which indicated for time.
The chain laid tenderly by his leg and most of all
they became friend, the man and the timeless chime .
This sound of his chain was heard in the cold cell
a tenor key like the whisky waves in his heart
It was pulling his soul down and down to hell.
Survival spirit lifted him up toward sunshine at last.
In thirteen years they had become much more
than two dearest friends but comrades.
In the wintry night they listened to the roar
of the jungle as they whispered in the dark.
Bài 24. Trẻ mồ côi
Hai bên đường hàng cây trơ trụi lá
Bầu trời xám đàn quạ đen lượn bay
Trẻ mồ côi lưu lạc về nơi này
Tay ôm chặt chén cơm thừa dơ dáy
Cuộc chiến tràn phá tan đời phụ mẫu
Chúng lê lất trong xã hội kẻ hèn
Khóc buồn tủi vì cuộc sống bon chen
Không tương lai hiện tại sầu dĩ vãng
Phận cô nhi nạn nhân đời cay đắng
Sống lang thang trên vĩa hè cháy nắng
Khi đêm về lạnh giá không tấm chăn
Run rẫy nhớ ngày xưa còn cha mẹ
Lũ vô bản phá nhà và hại nước
Giết dân lành bỏ lại đàn con thơ
Chiến tranh dài đôi mắt dại ngẩn ngơ
Chờ nhân loại ban tình thương trời biển.
The Orphans
They are holding their dirty, empty bowls,
waiting for food, patiently forming lines,
just like a dark-skinned snake moving so slow.
The children, the orphans with deep sad eyes
were the products of a society
that ruined their nation by their war crimes.
The cruel war had destroyed cities
sending children to poverty after
their parents died fighting for liberty.
During hot days in the streets, they wander.
In cold nights without blankets, they sleep,
homeless children live without a future.
The wound of this endless war is so deep,
with their faith in humanity, they keep.
Bài 25. Thư Bạn
Ngày xưa nhận kiếm vượt trùng dương
Hôm nay thức trắng suốt đêm trường
Thẫn thờ cay đắng môi cắn bút
Đôi dòng lệ khóc cho quê hương
Lâu rồi tâm tư mình cứ tưởng
Định mệnh đất Mẹ chịu tai ương
Muôn ngàn con Việt lìa bỏ xứ
Mất cả giang sơn, quá đoạn trường
Quốc hận nhà tan, ôi xót thương
Lê lất tranh sống vạn nẻo đường
Ngàn năm uất nghẹn sầu tủi nhục
Thân mòn trí mỏi kiếp tha phương
Đọc thư bạn viết đau buồn lắm
Bên nớ bên ni một tấm lòng
Thôi thì ráng chơi nốt canh bạc
Bạc tình bạc nghĩa, bạc đầu luôn...
A Friend's Letter
Once upon a time a warrior received the Sacred Sword.
In the stormy sea of the Pacific ocean
with courage he rode on the back of a seahorse.
He defended his land, he fought the war and he had failed,
like a broken toy hero made from porcelain.
Tonight in the darkest howling of the windy night,
his emptiness was awakening, he sat with his wintry soul.
He restrained his anger, tried to hide his sorrows
He would write to his friend who thought he was shy
and would not raise his voice to protest
an article written, false and dishonest.
For a long...long time the fall of a poor country
was believed to be destiny.
The deceiving of a comrade-at-arms so-called
along with a concealment to organize as a whole
to escape when the enemy had yet to come.
And the warrior had lost his home.
When he finished writing the letter
the howling of the wind was dying down.
A seagull cry was heard over and further
and he slept with the bird's sound.
Bài 26. Bản Án
Hắn đứng giữa tòa án của kẻ mạnh
Tay bị còng giật lại phía sau lưng
Lơ đễnh nghe kẻ thù nói chẳng ngừng
Kết tội hắn giúp đồng bào phản loạn
Rồi chỉ định đồ đệ làm nhân chứng
Không thi hành đúng luật pháp công bình
Chúng phủ quyết không nghe lời biện minh
Vì công lý nhân quyền mà hắn chống
Quyền làm người căn bản tự sơ khai
Lũ bạo quyền dùng sức mạnh độc tài
Để đàn áp tiếng kêu than uất nghẹn
Với luật rừng chẳng hổ thẹn lương tâm
Hắn mỉm cười khinh bỉ nghe bản án
Là tên điên kẻ phản lại chính quyền
Không đề cập vì công bằng dân chủ
Lũ độc tài bịp cả người dân ngu.
The Verdict
Their crime was justified
by the power in their hands
not by the spirit of the land
nor by his desire to testify
He was handcuffed, standing in a cage,
in the middle of a crowded court center
surrounded by witnesses who were designated
by his accuser.
They had convicted him of helping to organize
a liberal front that would promote and fight
against a party that violated their human rights
and he did not deny his guilt in the crime.
The unjustified justice had been a tool
for the dictators who tried to turn him into a fool.
Bài 27. Người tỵ nạn
Ba hai năm đau xót rời quê Mẹ
Hắn lê lất thơ thẩn bàn tay trắng
Nơi quê người tủi nhục đầy cay đắng
Đi khắp miền ngơ ngẩn nỗi niềm riêng
Suốt đêm thâu chờ bình minh rọi nắng
Vương vấn mãi vùng biển mặn xa vắng
Bên giòng sông dĩ vãng đầy mộng mơ
Nhìn tương lai giăng mờ như tơ nhện
Nhớ quê hương mồ chôn người bạn cũ
Thương đất gầy ấp ủ thân mẹ cha
Yêu mảnh vườn ve sầu ca nắng hạ
Mến chiếc đò xuôi ngược giòng Hương giang
Rồi ám ảnh bởi nỗi buồn xa xứ
Khi đêm về bên gác lạnh cô đơn
Nằm thổn thức với ý nghĩ tủi hờn
Ôm ấp mộng... trở về viếng cố hương.
The Refugee
Twenty three years ago,
I came here with empty hands.
I wandered across this rich land
and wondered, then had only began to know,
my kind of pain that endured
and I was too full of sorrows,
awakening in many nights, waiting for tomorrow,
thinking of what must be done for my future.
There were times when remembering
the past would not have been enough.
Times my restless spirit needs an ocean for inspiring
not the river serene and simple as such.
My soul is still longing for the old country
that's dominated by skeletons, ghosts and memory
by a war after another war,
and that pain always stays with me.
Bài 28. Bãi chiến trường
Mảnh bom vương vãi giăng đầy
Thân xác cháy nám cành cây đỗ nhào
Khói bay mù mịt lên cao
Vũ khí tan nát máu đào chưa khô
Kỷ vật nhẩn cưới đồng hồ
Bi đông giày trận cùng đồ cá nhân
Trẻ con người lớn nông dân
Nhặt trong bãi chiến nuôi thân qua ngày
Không sợ bom nổ đạn bay
Mìn còn chưa gỡ chân tay chẳng màng
Thẫn thờ lê bước lang thang
Lom khom nhặt chiếc nhẩn vàng gảy đôi
Bầu trời xám xịt tối rồi
Diều hâu bay lượn tìm mồi còn tươi
Chiến tranh tàn phá giết người
Quê hương khốn khổ khóc cười dở dang
Đêm về trận mạc vừa tàn
Vướng mùi tử khí "napalm" sương chiều
Văng vẳng trong gió tiếng tiêu
Đưa hồn chiến sĩ phiêu diêu bên ngàn.
The Battlefield
There were bomb shells
scattering and hanging.
There were tree limbs
breaking and burning
among parts of bodies laying next to themselves.
Guns and rifles
were broken like toys,
wrist watches, wedding rings, survival kits
canteens and helmets were taken by kids
who were wandering in the field.
People collected everything left from the battle
for living
in a battered country that had lost
its feeling.
They concentrated on what mattered most
and did not care of what might be lost,
by the not yet exploded mines:
their legs, their arms, even their minds.
The sun also rises
and torches the battlefield, then sets
over the valley of death.
Now it's the sharp damp smell of napalm gas
and now the war, the full drama of the war
continues on the burnt land so far.
Bài 29. Cảm hứng
Người thi nhạc sĩ để tâm tình
Với nguồn cảm hứng buổi bình minh
Viết thành sách truyện ngàn đời nhớ
Hay là tuyệt phẩm để cho mình
Nguồn thơ cảm hứng có thể là
Bằng hữu chiến đấu nơi quê xa
Hoặc qua kỷ niệm của dĩ vãng
Hay khuôn mặt đẹp thật mặn mà
Phôi pha niềm nhớ đã phai rồi
Đôi khi tác giả hồn chơi vơi
Với nguồn cảm hứng đầy thương nhớ
Mình là nhân vật trong mơ thôi
Nhiều lần sáng tác bài tình ca
Lòng ai xao xuyến trong chiều tà
Thẫn thờ mơ mộng nàng thơ đến
Thả hồn vào nguồn cảm hứng xa
Lạc trong tiềm thức mộng của mình
Bập bồng trạng thái của tâm linh
Với nguồn cảm hứng siêu phàm đó
Tác thành tuyệt phẩm tự con tim.
The Inspiration
The inspiration that has inspired me
came from the movies that I see
and from the stories which I read,
even from the scenery of the sea.
This motivation that encourages artists to write
a poem, a composition of a kind;
a drawing of a beautiful girl's body,
the dream of a poet in the night.
The emotion when watching love stories,
the feeling of the authors must be
together deep down in their souls,
they are the people in the story.
The evacuation from the "Titanic" was sad,
and my tears are running down at last.
My heart ponders with their final words
and to see two lovers being torn apart.
The sensation of body that is about to explode
like playing a part in "The Crow".
The justice the crime and the love,
how beautiful is the end of the episode!
The perfect composition of two true loves,
those are the different and far above
from the characters of people who may
and think of what's love and what's hate.
The execution of an action in my poem
sounds like the completion of a theme,
inspiration from all around my world,
putting the works of a writer into a hymn.
Bài 30. Biển trăng
Một hôm nàng nguyệt rời không trung
Xuống tắm biển đông nàng vẫy vùng
Tấm thân ngà ngọc trải trên sóng
Ngước nhìn bầu trời cõi mông lung
Vũ trụ xa thẳm hồn chơi vơi
Thẹn thùng vì sao nơi cuối trời
Nhìn tấm thân đẹp nàng kiều nữ
Không cầm lòng nỗi sao rụng rơi
Nàng nguyệt nõn nà trong nước xanh
Nữ trang chẳng tháo sáng long lanh
Kim cương óng ánh trên triền sóng
Bích ngọc trong sương đẹp tuyệt vời
Đàn cá tung tăng trên biển khơi
Sững sờ khi cá thấy nàng bơi
Tung mình nhảy trên ngàn trùng sóng
Vượt đuổi trăng khuya về cuối trời
Gió biển mơn man vuốt tóc nàng
Khói tỏa che mờ sương nhẹ tan
Nghìn trùng mây bay chợt dừng lại
Mặt nước óng ánh như suối vàng
Từ xa rộn rã tiếng máy tàu
Những chàng lính biển đang tranh nhau
Đổ xô ra đứng xem nàng nguyệt
Hào quang rực rỡ sáng muôn màu
Một tháng nàng nguyệt tắm một lần
Đại dương gió lặng sóng lăn tăn
Ngàn sao lấp lánh nhìn say đắm
Mơ màng nhân thế ngắm trăng rằm.
Moon Ocean
On the sixteenth day it must be,
the moon goes skinny-dipping in the sea.
A quiet night the ocean is deep,
her hair is blowing in the breeze.
She 's backstroking to see the night sky
where the far stars are so shy.
The universe is suddenly stopping her turn
and the stars are falling to be free.
The moon, with her eyes so soft,
the bride-to-be she has hoped
to the shinning sun in the east,
to begin a wonderful dream in the universal top.
She swims, still in her jewelry so much,
the diamonds blinking with the wind's touches.
Her hunter green jade brightens the night.
The beauty of the ocean moon as such.
A school of dolphins from the sea,
they are surprised and stop to see,
then jump over the surfaceạ while they watch
the golden rays pouring from her body.
A bright cruise ship is sailing by.
All lovers are looking to the sky.
Their sweet dreams along with their hopes
are flying with the moon in the night.
Once a month the moon goes swimming.
With her beautiful body she keeps shining
to enlighten true love as she must,
and to bless the kiss of lovers.
Bài 31. Tàu Titanic
Tâm tư thờ thẫn vì chuyện hay
Bồi hồi xúc cảm mối tình này
Giữa hai lứa trẻ tàu định mệnh
Mãi trong giấc mộng hồn mê say
Tàu Titanic một chuyến viễn du
Chuyện tình nam nữ và hận thù
Yêu nhau đắm đuối trong thử thách
Tình duyên ngắn ngủi thành thiên thu
Họ đã gặp nhau trong định mệnh
Khi người con gái tình bấp bênh
Định hủy thân ngà nhào xuống biển
Chàng trai đến kịp kéo nàng lên
Đêm ấy năm một chín mười hai
Tàu đêm đang chạy gặp thiên tai
Một băng sơn lớn không tránh kịp
Đâm hông tàu thủng gãy làm hai
Trên đường thoát nạn hai người thấy
Một bé trai nhỏ khóc tại đây
Bị cha bỏ quên trên đường thoát
Nhưng rồi trở lại cứu bé này
Trong phim đôi trẻ phải lìa nhau
Tìm ra lối nhảy sau lái tàu
Rồi chìm dần xuống biển đêm lạnh
Chỉ nàng sống sót với niềm đau
Lấy từ cảm hứng từ chuyện xưa
Kim cương vàng ngọc cũng vẫn thừa
Cơ duyên tiền định an bài sẵn
Số mạng sang giàu như thoi đưa.
The Titanic
Together we watched a good movie today.
Our soul was drawn in the play
that told the story of two young lovers,
and the destiny that they had to face.
On the cruise ship Titanic which was named.
They were among the riches and the fame
who traveled on a voyage across the Atlantic,
aboard the luxury ship for the journey.
Their love had begun on that night
with the witness of the moonlit sky.
When the young girl was so depressed,
with herself and her desperate love life.
Above the rails at the stern she planned
to end her sad life by releasing her hands.
So fortunately that someone was on the scene,
and talked her out, that young man.
Their short and sweet love met opposition
from her " fiancée" and from all directions.
They could overcome everything with hope
andạ with the portrait of her deposition.
In the night after they were together;
on the deck of the lighted ship they preferred,
when the floating iceberg hit the Titanic
and cut deeply alongside of the cruiser.
The ship sunk after she was broken in half.
In a cold night with the help of the staffs,
there were not enough life boats for all.
The young girl survived without her sweetheart.
The end of the destiny love story,
with the tears running when you see
the two young lovers being torn apart,
and their love flew to the eternity.
Bài 32. Căn nhà
Lãng du dừng bước quay về
Cố hương trong mộng đường quê vườn nhà
Vách tường loang lổ từ xa
Bóng in trên vách sơn đà tróc đi
Gió lay rặng liễu rù rì
Cây tùng trơ trụi lá thì vàng khô
Ngập ngừng xô cửa bước vô
Bên thềm giọt nắng mơ hồ bóng ai
Vén tay kéo bức màn dài
Mặt trời rọi sáng hình hài trong gương
Nhìn khung ảnh cũ trên tường
Kỷ niệm dĩ vãng vấn vương tất lòng
Ngoài vườn cây sứ nở bông
Chim khuyên ríu rít bập bồng mây bay
Nhớ ngày xưa ấy sum vầy
Gia đình đoàn tụ đắm say ân tình
Hắn buồn thơ thẩn đứng nhìn
Mãi mê xây mộng nhà mình dấu yêu.
Home Sweet Home
His shadow fell on the crumbling brick walls,
the dark shape did not show a face,
longing for memories of the beloved,
the house once filled with people and with love.
The sunrays on the doorstep followed
him into the room. The stream of light showed
the dust. He pulled the window curtains wide
and saw him in the mirror, multiplied.
The oak tree looked slim under the sunlight,
with the golden leaves that danced in the air,
flowing with the wind and turning counterclockwise.
The broken handle rake stood lonely by.
He turned around, the family picture
hanging on the wall, looking to the future,
to bring the memories back to his mind.
He swept, tears were running down for awhile.
The house, the soul, the love and the family,
he will make this place a sweet home to be.
Bài 33. Chân Lý
Sống nội tâm với linh hồn minh mẫn
Trong niềm tin đấng tạo hóa tiềm tàng
Hãy lánh đi vùng hiện hữu cưu mang
Rồi mở lòng đón tình yêu tuyệt đối
Nhân quyền đó ngàn đời vẫn bất diệt
Làm châm ngôn cứu khổ nhân loại kia
Luôn than van phận bạc với chia lìa
Rồi quên hết đời này chỉ tạm bợ
" Hãy thương yêu, hạnh phúc là cứu cánh "
Người mục sư giảng đạo từ sách thánh
Luận chủ đề chân lý như ánh sao
Kẻ giàu điên khát khao nhiều tham vọng
Người thông thái siêu phàm đạt chân tâm
Kẻ không tin sống vội trong âm thầm
Tìm chân lý nguyên cơ và định mệnh
Mở cõi lòng thánh thiện hiền nhân gian
Vùng trường cữu không có nghĩa hiện tại
Quà tinh thần thực hữu cõi trường sinh.
The Point Of Light
Above our interior our spirit hides
Above our faith the Lord shines
Stay away from the fear of uncertainty
Stay away from the force of exasperation
Human right is always for human race
Humans cry because of loosing face
From time to time people outline grief
From time to time one defines poise
"Life is short, happiness, a noble pursuit"
Said the Sunday minister in the dark suit
The rich fool takes more and more
The rich fool wants encore ... encore
The untouchables would get the point of light
The unbelieving would only reach the end of life
So open your mind to holiness
And your mind will open to righteousness
The meaning of immortality is not present
but the gift for eternity- mind- existence.
Bài 34. Đẹp
Hoa kèn vàng nở trong sương
Lá cây đẩm ướt bên đường cỏ may
Thảm xanh trải mướt hương đầy
Lệ mừng như mộng cảnh này năm nao
Sông buồn sương sớm bay cao
Rong bèo theo nước cuốn trào nhấp nhô
Qua gành cẩm thạch ven hồ
Vầng dương rọi nắng điểm tô cảnh bồng
Cuối thu hàng liễu chờ đông
Cành cây đá đọng ánh hồng ban mai
Đong đưa điệu nhịp ngắn dài
Chim khuyên rỉa cánh hồn ai thẫn thờ
Bạc đầu sóng cuộn biển mơ
Đất rung tâm động ý thơ dạt dào
Ngóng về quê Mẹ khát khao
Bồng lai tiên giới trăng sao mỹ miều.
Beauty
Trumpet daffodils on dew-drenched leaves,
snowy pointed mountains spearing the blue sky,
green velvety carpet with colorful flowers made me cry
in appreciation and memorize a far away scene.
Serene rivers with vapor thin clouds in the morning,
broken wild plants flowing by marble - like edges,
the bright illuminated sunrays piercing the universe
enlightened the love of nature and lovers' well being.
The weeping willow boughs in the wintry weather,ạ
with ice - coated branches sparkling in the windy evening
like chandeliers, brought to mind a long ago feeling,
oscillated with the singing of lovebirds that snuggled together.
White-capped waves in the raging of the sea,
the trembling earth showed the chagrined state of mind to be.
Bài 35. Tâm thơ
Vần thơ tâm sự của tôi đây
Cố tri tôn tử đọc sau này
Hiểu chút tâm tình người lính biển
Mất nước đau buồn cuộc đổi thay
Ngày ấy nào tôi đâu nghĩ gì
Vận nước đến hồi phải phân ly
Mãi vui thanh bình trên quê Mẹ
Sống với tình thương của thê nhi
Đọc Sấm Trạng Trình có nhớ không
Ngày nào Bông Hồng mọc biển Đông
Cha con nhà Nguyễn bồng nhau chạy
Bỏ thân bỏ xác khắp ruộng đồng
Rồi khi giặc đến cửa nhà tan
Tổng Thống xa bay bỏ quân tàn
Mặc cho đất nước còn hay mất
Gieo khổ cho dân đang cơ hàn
Tha phương nếp sống vật chất đầy
Mỗi ngày đi làm việc chân tay
Trí óc vẫn còn suy nghĩ mãi
Không xóa tan được nỗi niềm cay
Rồi thương rồi nhớ rồi càng nản
Đâu còn hình dáng xưa hiên ngang
Của người lính biển oai hùng đó
Một thuở sóng trời tiếng dội vang
Ngày xa vời ấy vẫn dạt dào
Mãi còn vương vấn lẫn khát khao
Một ngày trở lại quê hương Mẹ
Tìm lại tình thương mất năm nào
Tháng ngày tranh sống qua thời gian
Nỗi buồn mất nước như mây ngàn
Nhìn đời thay đổi trên đất khách
Một thoáng hương xưa khóc muộn màng
Nhớ ngày vượt sóng gió xông pha
Trên bong chiến hạm ngắm chiều tà
Tai nghe sóng vỗ bên gành đá
Nhìn cánh chim trời đỉnh núi xa
Ngày nay thế sự chẳng đoái hoài
Công danh sự nghiệp để ngoài tai
Sống vui bên người yêu vạn thuở
Làm thơ đọc sách, viết truyện dài.
Hearty Poetry
Words from my heart, this poem of mine
Tells the story of my life,
Of those I have loved and lost
My country, my homeland, my mind.
I believed in destiny,
The sad days that came so quickly.
In the wake of the bloody war,
I sailed the last vessel to be free.
Words of a wise man once said,
The "Rose of the East Sea" will set
On the end of the Nguyen Dynasty,
And the Communists will come with bloodshed.
The President, the generals they were careless
Of their people, their country and they fled.
Leaving behind warriors who once fought
For freedom, their country and happiness.
Day by day I try to forget,
I sit in the evening when the sun sets.
And I watch the seagulls flying by,
Then ponder words the old man said.
I feel so lost in my sadness
I search for love and happiness.
My memories come back with pain,
The warrior has been laid to rest.
'Til the day will come for us,
'Til the sun shines, 'til then we must
Remember and keep the hope,
The spirit of a warrior and a patriot.
The Freedom we have fought for will finally come.
All the Vietnamese abroad will go home
Hands in hands together we shall rebuild
A free Vietnam, a happy Motherland.